Tôi nhấc máy định thông báo cho anh với tất cả niềm háo hức. Chúng tôi đã mong ngóng được làm cha mẹ quá lâu rồi. Nhưng không ai bắt máy. Đầu dây bên kia chỉ là những khoảng lặng vô hồn.
Đến cuộc gọi thứ 3, tôi nhận về dòng tin nhắn lạnh lùng, xa lạ: “Anh bận. Khi nào có thời gian, anh sẽ gọi lại. Đừng phiền anh nhé. Có gì thì nhờ mẹ và các em”.
Dù hụt hẫng nhưng tôi tự an ủi mình rằng anh đang cố gắng làm việc để đảm bảo cho mẹ con tôi có một tương lai rộng mở. Tôi nhắn lại: “Dạ. Em có bí mật cho anh. Em sẽ để dành đến khi anh về” rồi lặng im chờ đợi.
Hai tuần sau anh về. Tôi có cảm giác gì đó rất lạ. Anh có vẻ ngại ngùng khi nhìn tôi. Anh không đến ôm tôi như mọi khi. Anh tỏ ra lúng túng mỗi khi nghe điện thoại trước mặt tôi. Đặc biệt, anh đã thay đổi mùi nước hoa yêu thích của mình.
Anh cũng trở nên ít nói và thường buồn vu vơ, tâm hồn như thả trôi đâu đó. Nhiều lúc, anh để tôi nói chuyện một mình dù trước đó, cả hai đang trao đổi về một vấn đề chung. Thậm chí, tin tôi có thai cũng không khiến anh vui tột độ như tôi tưởng tượng.
Tôi hoang mang rồi lại tự trấn an mình rằng “chắc anh lo lắng khi mình sắp được làm cha”, “công việc áp lực quá”… Tôi cố làm anh vui bằng mọi cách nhưng chỉ nhận về nụ cười nửa vời, hời hợt.
Rồi anh dần dần lảng tránh những đề nghị đi ăn tối, xem phim, đi dạo phố… của tôi. Cả tuần anh giam mình trong công việc và chỉ dành cho tôi vài tiếng lúc đi khám thai.
Khi cái thai được 4 tháng, tôi được một nhân viên nữ đã nghỉ việc của anh cho biết anh đang ngoại tình. Tôi chết lặng khi cô ta nói, cô ta từng là nhân tình của chồng tôi cách đây vài tháng và mới bị một cô gái khác ở thành phố biển “nẫng tay trên”.
Cô ta nói mình và chồng tôi có quan hệ tình cảm nhưng cả hai tôn trọng sự riêng tư và hạnh phúc gia đình của nhau. Đôi bên chỉ qua lại khi đi công tác và tuyệt đối giữ bí mật bằng cách không gọi điện, nhắn tin khi không ở cùng nhau.
Mối quan hệ xác thịt ấy bắt đầu khi anh cưới tôi được 2 năm. Vậy mà suốt những năm sau đó, anh vẫn cho tôi thấy mình là người chồng chung thủy, yêu thương vợ, gia đình. Anh luôn tạo dựng hình ảnh người đàn ông đáng mơ ước của mọi người phụ nữ trước mặt người thân.
Mối quan hệ ấy tan vỡ khi anh đến Nha Trang công tác. Tại đây, anh vô tình gặp lại người yêu cũ. Cô ấy ít hơn tôi 2 tuổi, vẫn độc thân và làm việc trong một khách sạn. Cô ấy là người phụ nữ hiền lành, lãng mạn và vẫn yêu chồng tôi cuồng dại như ngày đầu cả hai quen nhau.
Có lẽ anh cũng chưa thể quên người cũ nên đã cùng cô gái ấy vướng víu vào mối quan hệ sai trái. Anh nói anh không còn yêu tôi và chỉ muốn ở bên cô gái ấy. Thế nhưng, anh không muốn cuộc hôn nhân của mình tan vỡ.
Anh yêu cầu, thậm chí lấy đứa con ra đe dọa, ép tôi phải cùng anh che đậy cuộc hôn nhân đang rạn vỡ. Anh đề nghị tôi giữ vững hình ảnh gia đình hạnh phúc, vợ chồng ấm êm.
Anh mong tôi chấp nhận mối quan hệ yêu đương của anh và người yêu cũ. Anh đòi tôi phải sống kiếp chung chồng… Đổi lại, anh sẽ lo cho tôi và gia đình cha mẹ tôi cuộc sống đủ đầy. Anh sẽ cho mẹ con tôi những điều tốt nhất.
Tôi biết mình không thể níu kéo, giữ anh lại cho riêng mình. Nhưng tôi cũng không thể chấp nhận được cảnh chồng mình ân ái, dành tình yêu thương cho một người con gái khác.
Đến lúc này, tôi vẫn chưa thể trả lời được câu hỏi “tôi nên ra đi như một cách tự giải thoát khỏi niềm hạnh phúc được dựng lên từ những dối trá hay sẽ ngoại tình để trả thù cách sống lọc lừa, hai mặt của anh”.
Độc giả giấu tên
Tin tưởng cô em gái thân thiết mới quen, vợ ngỡ ngàng nghe tin sét đánh từ chồngVụ việc từng một thời khiến dân tình Malaysia dậy sóng và theo nhiều netizen, cũng là 1 lời cảnh tỉnh cho nhiều chị em." alt=""/>Chồng nhiều lần ngoại tình, còn đề nghị điều khó tinNgày chụp ảnh cưới, T đã lớn tiếng chê trách tôi là người phụ nữ không đàng hoàng khi lựa chọn bộ váy cưới hở một phần lưng. Anh bảo tôi mặc những bộ váy kín đáo, nếu không thì không chụp nữa. Dù bực mình và không thích nhưng tôi vẫn tặc lưỡi làm theo lời T cho xong buổi chụp ảnh.
Tối, tôi đăng một tấm ảnh cưới đẹp nhất trong điện thoại mình (ảnh chưa chỉnh sửa) lên facebook với suy nghĩ muốn khoe hạnh phúc.
Hình vừa đăng lên, hàng trăm bạn bè vào thả tim, gửi lời chúc mừng. Ai cũng khen tôi làm cô dâu xinh xắn, trẻ trung và mong tôi hạnh phúc cả đời. Nào ngờ chồng chưa cưới của tôi lại comment một tin: "Ảnh xấu thế mà cũng khoe. Em đúng là quá tự tin vào mình".
Tôi đọc dòng comment mà sững người. Gọi điện cho T, anh ta bảo chỉ đang nói sự thật mà sự thật thì hay mất lòng. T còn rao giảng một bài đạo đức về "sự thật" và "sự tự tin thái quá" đến hơn nửa tiếng. Tắt máy, tôi lập tức nhắn tin bảo hủy hôn.
Sáng hôm sau, tôi nói chuyện hủy hôn với bố mẹ. Bố mẹ tôn trọng ý kiến của tôi nên bảo tôi cứ suy nghĩ thật kỹ rồi quyết định. Nhưng T và gia đình anh ta lại không đồng ý. Họ bảo tôi nếu muốn hủy hôn thì cứ bày biện 5 mâm cỗ, gửi trả lại lễ vật đính hôn cho nhà trai và phải cúi đầu xin lỗi nhà trai. Tôi không chấp nhận nổi yêu cầu của T và gia đình anh ta nhưng cũng không muốn cưới nữa. Tôi phải làm sao bây giờ?
Theo Zing
Mỗi ngày làm việc, Hiệp nhận được 1.000 - 1.200 rúp (khoảng 300.000 đến 600.000 đồng), khá cao so với những nghề khác. Tuy nhiên, đây là công việc rất vất vả, đi làm lúc 7h sáng, có khi đến 20h mới về nhà. Đôi lúc, nam sinh này phải vác cuộn vật liệu nặng 50 - 60 kg trèo lên thang. Làm việc với ga lửa, đốt chảy vật liệu để trải lên mái dễ bị bỏng vì đồ bảo hộ sơ sài.
Ban đầu, hơn 10 sinh viên Việt Nam cùng làm việc với Hiệp, nhưng vì công việc vất vả, họ bỏ dần. "Sau mỗi buổi lao động như vậy, mình về phòng chỉ kịp ăn uống qua loa rồi ngủ luôn, sáng hôm sau lại chuẩn bị đồ ăn rồi đi làm", Bá Hiệp chia sẻ.
Chợ người Việt tại Nga là nơi Ngọc Anh làm thêm khi dịp hè. Ảnh: Ngọc Anh. |
Cũng là du học sinh tại Nga, nhưng Phan Ngọc Anh lại thích công việc tại khu chợ người Việt. "Nói là buôn bán cho oai, thực ra mình hay tiếp xúc với các cô chú ở chợ người Việt. Họ bán hàng bận rộn nên nhờ mình đi nhập hàng giúp và trả thù lao", Ngọc Anh nói.
Có những ngày mùa đông, chàng sinh viên phải ôm thùng hàng chạy dưới tuyết lạnh âm 30 độ C để kịp giao cho khách. Nam sinh phải nắm rõ lịch tàu hoặc xe bus để đi một vòng cho tiện.
Thu nhập một mùa có khi chỉ đủ mua chiếc đồng hồ hoặc làm một năm đủ tiền thay chiếc điện thoại mới, tuy nhiên Ngọc Anh thích công việc này vì được sống gần gũi với cộng đồng người Việt.
Làm nông trại tại xứ sở chuột túi
Theo chia sẻ của Lê Ngọc Vinh, Chủ tịch Hội sinh viên Việt Nam tại Adelaide (Australia), những bạn trẻ muốn có thu nhập cao thường chọn “làm farm”: Thu hoạch hoa quả thuê trên các nông trại.
Quang cảnh một nông trại ở bang Nam Úc. Ảnh: Ngọc Vinh. |
Nếu chăm chỉ làm khoảng một tháng, bạn có thể kiếm được trên 4.000 AUD, đủ tiền trang trải chi phí sinh hoạt cho khoảng 4 đến 5 tháng sau đó. Tuy nhiên, một tháng trời làm việc quần quật trên nông trại trong điều kiện thời tiết 40 độ C là thách thức không nhỏ với những người chỉ quen cầm sách, bút.
Du học sinh làm công việc này phải ra đường từ 4h sáng, cả ngày phơi mặt ngoài trời trên các luống dâu tây, nho, táo. Không muốn phải đi xa, nhiều bạn dọn đồ đạc đến trọ ngay tại nông trại.
Vinh cho biết, nhìn chung, du học sinh Việt Nam thường được các công ty chọn vì ưu điểm thật thà, lại có đầu óc làm việc khoa học, cẩn thận. Tuy nhiên, nhược điểm là sức khỏe có hạn, không thể làm việc liên tục như người bản xứ.
Lương cao cũng lắm chuyện bi hài
Lương một ngày đủ tiền ăn cho cả tuần, nhưng Nguyễn Bá Hiệp gặp không ít sự cố trong quá trình làm việc. 9X bức xúc nhớ lại: "Tháng 6 và 7, họ trả lương bình thường, nhưng tháng 8, khi mình chuẩn bị nghỉ để đi học, họ chỉ trả rất ít". Không có cách nào đòi lại được, nhóm của Hiệp đành rút kinh nghiệm, yêu cầu công ty trả lương theo ngày.
Công việc vất vả và nhiều rủi ro, niềm vui lớn nhất với Hiệp là đến ngày về thăm gia đình, tiền tiết kiệm đủ trả vé máy bay.
Với công việc làm nông trại tại xứ sở chuột túi, Ngọc Vinh cho biết, đôi khi cũng có những "lời qua tiếng lại" giữa sinh viên và chủ lao động. Chuyện nhầm lẫn tiền lương hay việc mất công vượt hàng trăm km đến nơi chỉ làm 3 - 4 tiếng rồi về là điều đã xảy ra.
Còn với Phan Ngọc Anh, mỗi lần mua được lô đồ điện tử là chạy như ma đuổi cho kịp xe bus để đi giao hàng. Nhiều hôm về muộn không còn xe, tiền công không đủ trả taxi.
Cũng có khi gặp khách hàng vui tính, chàng sinh viên lại được trả công bằng bữa ăn. "Như thế vui lắm, cơm 'nhà' khác cơm sinh viên, có nhiều món nữa. Bữa ăn có đông người cũng vui hơn là ăn một mình trong phòng trọ", Ngọc Anh chia sẻ.
Nhờ biết cân đối thời gian học và làm thêm, Ngọc Anh vẫn tốt nghiệp loại khá Đại học Tổng hợp Irkutsk, đồng thời việc đi làm cũng giúp cậu có thêm rất nhiều hiểu biết về xã hội, luật lệ, cách kê khai giấy tờ, giá cả các mặt hàng tại Nga.
(Theo Ngọc Tân/ Zing)
" alt=""/>Du học sinh hái nho, làm thợ xây nơi xứ người